Thứ Năm, 27 tháng 4, 2017

Luangprabang

Luang Prabang (nghĩa là Phật Vàng Lớn), là một tỉnh ở miền BắcLào. Trước kia nó từng là kinh đô của một vương quốc tên Lan Xang(triệu voi) từ thế kỉ XIV đến năm 1946. Trước năm 1975, nó vẫn là thủ đô hoàng gia, trung tâm của Vương quốc Lào. Ngày nay, nó là tỉnh lỵ của tỉnh Luông- Pra-Băng. Luang Prabang được UNESCO công nhận là một di sản văn hóa thế giới năm 1995.


Luang Prabang nằm cách Viêng Chăn 360 km về phía Bắcnơi hợp lưu của sông Khan Nam và sông Mê Công. Dân số của Luangprabang khoảng 50.000 người.

Ký ức về lần đầu tiên tới Luang Prabang:
... Khi trời bắt đầu tối chúng tôi qua hết được cung đường đèo dốc ngoằn nghèo đến thị trấn Xiang Ngeun, từ đây đến trung tâm Luang Prabang dài 20 km, đường đi tương đối bằng phẳng, xe có thể chạy nhanh hơn. 18g00 trời đã tối mịt chúng tôi đến được Luang Prabang an toàn. Do trời tối, tôi bị mất phương hướng. Tuy vậy sau khi nhận ra ngọn núi duy nhất ở trung tâm Luang Prabăng – núi Phousi - bởi những ngọn đèn, tôi đưa xe đến nơi đã định: nhà nghỉ Mekong Moon Inn. Vào lễ tân, chỉ còn một phòng cho ba người, chúng tôi quyết định thuê luôn hai đêm với yêu cầu cho thêm một giường phụ cho 4 người. Tính tính toán toán mất có 65 USD, thế là OK. Sau đó có 5 phút, nhà nghỉ treo biển không còn phòng. May quá, đúng là có cầu phúc cầu lộc cầu may, có chỉ buộc cổ tay có khác.


Ổn định xong xuôi, chúng tôi kéo nhau ra bờ sông, chọn một quán ăn ngoài trời rất đông du khách nước ngoài để ăn tối. Đây là quán ăn các loại thịt nướng, có hai cách gọi món: buffet hoặc gọi đĩa. Chúng tôi gọi mỗi loại thịt một đĩa, thịt bò, thịt gà, thịt lợn,… Một nồi nướng kiểu có cù lao ở giữa còn xung quanh là nước dùng được đưa vào giữa mâm, các miếng thịt thái mỏng được đưa lên áp vào phần cù lao, còn rau, đậu, trứng,… được thả vào nước dùng. Vừa nướng vừa ăn, hết đĩa này lại lấy đĩa khác, ăn đến lúc no căng. Còn lưng chai Chivas dở đem ra uống hết và uống thêm bia Lào. Không khí dịu mát, trong lành của Luang Prabang khiến chúng tôi thấy vô cùng khỏe mạnh.


Sáng thứ Hai, ngày..., sau khi làm mỗi người một bát mì kiểu Lào, chúng tôi bắt đầu chương trình tham quan Luang Prabang. Ngay từ 6 giờ sáng, tiếng chân trong ngõ đã đánh thức chúng tôi dậy, ngó ra đường thấy mấy cô cậu tây cầm máy ảnh chạy qua. Thế là phóng ra đường, thì ra là giờ sư đi khất thực. Từng đoàn sư sãi mặc áo vàng đi đan nhau nhưng không hề cắt nhau, qua tất cả các phố phường. Trên vỉa hè có những người dân đang chờ sẵn, nữ thì quỳ, ngồi, nam có thể đứng, dón tay nắm xôi, hoa quả hoặc tiền thả vào từng giỏ đeo trên người sư sãi lần lượt bước qua. Mấy đám tây có vẻ lạ món này cứ chạy theo uỳnh uỵch để đón đầu chụp ảnh. Có tây còn mua giỏ xôi, chen vào đám người dâng lễ và bắt chước làm theo. Cuối cùng, từng đoàn sư sãi dừng lại quay mặt vào đám người dâng lễ đọc một bài kinh. Đọc xong mới quay về chùa. 


8g00 chúng tôi bắt đầu bách bộ ra phố, đầu tiên vào chùa Xieng Thong. Đây là ngôi chùa lớn nhất Luang Prabang, vé vào cửa không rẻ: 20.000 kíp/người. Khuôn viên chùa rộng lớn với rất nhiều ngôi đền nhỏ hơn nằm rải rác. Nhiều chạm khắc trên cột, kèo, cửa và tường nhà bằng vàng lá rất tinh sảo và cổ kính. Tiếp theo, chúng tôi vào thăm quan Cung điện Hoàng gia và Bảo tàng quốc gia. Vé vào cửa 30.000 kíp/người. Đây nguyên là cung Vua Lào, hiện có ba khu vực thăm quan: Đền Hawprabang, Nhà bảo tàng, Trưng bày xe của Hoàng gia. Sau đó, chúng tôi leo 328 bậc thang lên đỉnh núi Phu si, từ đây có thể bao quát toàn bộ thành phố Luang Prabang và đoạn sông Mekong uốn lượn. Thành phố du lịch nổi tiếng nhất Lào đang phát triển, tuy vậy không hề có nhà cao tầng. Chúng tôi lại xuống núi ra phía Đông thành phố. Vào một quán giải khát nhỏ uống vài chai bia Lào giải khát, hỏi đường đến chùa Visuon. Chùa Visuon là ngôi chùa cổ nhất ở Luang Prabang, được xây dựng từ đầu thế kỷ XVI. Ngay trước ngôi chùa chính là một mộ thápTha Pathum uy nghi cao tới 34,5m. 


Đã đi bộ mỏi chân, chúng tôi thuê một xe tuk tuk đi vào thác nước Kuang Si, cách trung tâm Luang Prabang 30 km. 12g00’ vào đến cửa Khu du lịch, chúng tôi vào một quán ăn ở bãi đỗ xe ăn trưa. Ăn xong chúng tôi lại đi bộ vào khu du lịch chừng vài trăm mét đến một thác nước đang ào ào đổ. Thác nước Kuang Si không lớn nhưng có chiều cao nước đổ xuống chừng 50 mét qua nhiều bậc và tới bậc cuối cùng có chiều cao chừng 30 mét. Du khách phương Tây, chủ yếu là thanh niên, leo lên tận đỉnh thác và đứng cheo leo, sát bờ vực để chụp ảnh. Dọc dòng suối được ngăn từng bậc ngắn trở thành nhưng hồ bơi tuyệt đẹp. Thanh niên đùa nghịch, bơi lội, chụp ảnh,… suốt dọc con suối trong khu du lịch. Trong khu vực còn có trại nuôi thú rừng, chỉ thấy mấy con gấu xơ xác. 



Chiều về, chúng tôi bắt đầu ra chơi chợ ở Luang Prabang. Từ chỗ chúng tôi ở bước vài bước là vào chợ sáng. Nơi đây bán các loại thực phẩm tươi sống, đồ khô, ít hàng lưu niệm, họp từ 5g00 sáng đến chiều. Ở đây, chúng tôi mua được một mớ cà cuống tươi khá rẻ 5000 kíp/con, mua làm quà ít ớt Lào, loại nhỏ bằng đầu đũa mà dài, mua ít gừng Lào, loại gừng già, nhỏ mà thơm. Chợ đêm họp từ 15g00 chiều đến 22g00 tối, chủ yếu bán quần áo, đồ lưu niệm. 19g00’ chúng tôi lại ra bờ sông vào quán ăn các món nướng. Do bữa hôm qua có tip cho phục vụ, hôm nay nhận ra khách quen nên phục vụ rất nhiệt tình và nhanh nhẹn hiếm thấy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét