Một đôi vợ chồng trẻ vừa dọn vào một căn nhà mới.
Sáng hôm sau, vào lúc ăn sáng, cô vợ thấy một người phụ nữ láng giềng đem phơi quần áo vừa giặt.
Cô bảo: “Quần áo còn bẩn quá, rõ bà này chẳng biết giặt. Có lẽ bà ta cần loại xà-phòng khác tốt hơn”.
Anh chồng nhìn qua rồi im lặng.
Và rồi cứ mỗi lần thấy người láng giềng phơi quần áo thì người vợ lại có lời phê phán...
Một tháng sau, vào một buổi sáng, cô vợ ngạc nhiên khi thấy quần áo người láng giềng đem phơi sạch sẽ và cô nói với chồng:
“Anh xem kìa, bà ta đã học được cách giặt giũ! Không biết ai đã dạy cho bà ấy?”
Anh chồng đáp:
“Không... sáng nay anh dậy sớm và lau khung cửa kiếng nhà mình đấy chứ!
* * *
Cuộc đời cũng thế.
Tất cả tùy thuộc vào mức độ sạch của khung cửa sổ mà qua đó ta nhìn các sự kiện. Trước khi phê phán, trước tiên nên xác định lại cái nhìn của chúng ta.
Như thế, chúng ta sẽ nhìn thấy rõ ràng sự trong sáng của tâm hồn người khác.
Quá đúng ! Chợt nhớ đến bộ phim "Hà Nội trong mắt ai" nổi tiếng một thời! Bây giờ Hà nội còn giữ được vẻ đẹp với phố cổ ,hàng cây ...như con mắt tuổi thơ của tôi không?
Trả lờiXóaThằng nào mà hoài cổ thế Hà nội giờ to ,đẹp,rộng gấp 10 ngày xưa,đời sống sướng hơn nhiều mà vẫn ...mơ đến ngày xưa sao?
Trả lờiXóaHi!Hi!Hi!
Ai chả có giấc mơ còn thực hiện nó mới khó .Tôi thời s/v hay mơ nước Nga mà có thực hiện được đâu ?Giờ là lúc có giấc mơ ..Mỹ ,châu Âu và cố mà thực hiện nó phải không các bạn !
Trả lờiXóa