Xoẹt một cái, gần chục năm đã trôi qua. Cuốn
Hộ chiếu được làm ngay sau khi nghỉ công tác đã hết hạn - theo quy định thì
trước thời điểm hết hạn 6 tháng là hộ chiếu hết giá trị. Chuẩn bị cho những
chuyến đi mới thì phải đi đổi Hộ chiếu mới – gọi là Tập Hai. Làm thủ tục cấp Hộ
chiếu mới qua mạng internet rất tiện lợi, nhanh chóng, sau chừng 2 tiếng đồng
hồ là xong. Mang giấy hẹn ra bưu điện - trực ngay trong phòng làm hộ chiếu - đăng
ký nhận tại nhà, nộp 9 ngàn (nếu tự đến nhận, gửi xe máy đã mất 5 ngàn).
Lần giở lại cuốn Hộ chiếu đầu tiên, được sử
dụng hết khả năng: đã giúp tôi hơn 20 lần xuất nhập cảnh. Trong đó, có đến 8 lần
qua đường bộ. Có nhiều nước qua lại nhiều lần: Trung Quốc: 3 lần - không tính
HongKong và Taiwan; Campuchia: 2 lần; Thái Lan: 3 lần... Riêng Lào, được ưu ái
hơn, số lần qua lại là 7 - toàn bằng đường bộ. Các cửa khẩu lớn: Lao Bảo, Bờ Y,
Cầu Treo, Nậm Cắn, Tây Trang đều có đóng dấu trong cuốn này. Tập Một còn được
dán mấy cái visa của các "đế quốc to"...
Theo dự kiến, tập Hai sẽ là tập cuối. Hy vọng
có nó trên tay, tôi sẽ thực hiện được nốt những điểm đến đã có dự định trong
đời!
* * *
Phòng Lãnh sự lúc 10g30' không đông người như
lần tôi đến cách nay đã hơn 4 năm... nhưng cách làm có khác. Cách bài trí căn
phòng cũng có khác, có lẽ được sắp xếp theo quy trình “cải tiến”. Rất
nhiều nhân viên sứ quán kiểm tra hồ sơ và hướng dẫn các bước tiếp theo.
Cuối cùng chúng tôi cũng đứng trước cửa phỏng
vấn. Người tiếp chúng tôi còn trẻ, khuôn mặt tròn và rất nhiều râu, tất nhiên
được cạo sạch. Hắn chào lại bằng tiếng của hắn khi tôi "Xin chào!".
Sau đó hắn chăm chú nhìn vào màn hình, tay gõ bàn phím.
Có ba cửa phỏng vấn, chúng tôi đứng ở cửa
giữa. Các cửa bên cạnh đang hồi sôi nổi hỏi – đáp, mà đáp nhiều hơn hỏi. Bên
trái, người đàn ông đang trình bày lý do đưa vợ đi cùng và luôn nhắc nhở rằng
ông ta đã hai lần tới đó. Bên phải có người đàn bà với hai đứa nhỏ. Chị ta trả
lời trơn tru, dõng dạc và còn giải thích thêm rất nhiều về hoàn cảnh đau buồn
khi cần đến chuyến đi này.
Cái tiếng cành cạch đã ngừng, hỏi: Đi sang làm
gì? Hì hì, già rồi, đi chơi thôi! Đi mấy ngày? Đi những đâu? Từ Đông sang Tây,
5 thành phố lớn! Hắn nhìn chúng tôi và hỏi: Quan hệ thế nào? Anh - em! Hắn nhoẻn
miệng cười rất dễ thương: Giống nhau nhỉ!
Hai cửa bên cũng kết thúc, hộ chiếu bị trả lại
mà không lời giải thích lý do... Không khí lại chìm vào im lặng căng thẳng
trong tiếng cành cạch của bàn phím. Dễ đến vài phút sau, hắn mới thôi gõ và
nói: Xong rồi! Tay hắn gạt hộ chiếu của chúng tôi vào ngăn kéo. Chúng tôi cũng
thở phào... Cảm ơn, cảm ơn!!!
Đi tàu kiểu Mỹ. Chuyến bay từ Washington
DC sang Las Vegas trên tàu Boing 737-800 mới tinh của hãng Southwest qua 3
múi giờ với khoảng 5 tiếng bay lượn nhẹ nhàng cứ như từ HN đi Sài
Gòn.
Chỉ bất ngờ với kiểu xuất vé của hãng
này là trên vé có ghi nhóm và số thứ tự. Khi lên tàu, vé được thu
lại. Khách vào khoang tự tìm chỗ trống mà ngồi.
Đi theo đoàn thường được ngồi với nhau,
lần này bị ngồi lọt vào giữa 2 em Mỹ xinh đẹp. Thế là mấy tiếng đồng
hồ phải ngủ với gái. Hee hee
Ngày về, chuyến bay từ San Francisco đến
Taoyuen kéo dài 13 tiếng đồng hồ - phần lớn thời gian là để... ngủ.
Lần này được xếp nằm giữa hai Tây. Một
bên to lớn, một bên còi dí. Nhưng cả hai đều có đức tin: bên Thiên
Chúa, bên đạo Hồi. Suốt chuyến bay, chúng thỉnh thoảng lầm rầm cầu
khấn. Nằm cạnh được các Thánh phù hộ sức khỏe, yên tĩnh... Nhưng
nếu là các em xinh tươi, thơm phức thì vẫn khoái hơn. Thôi đi nhặt vài
gói mochi Taiwan. Sân bay Taoyuen lúc bình minh ngày Chủ nhật.
(Tháng 9/2017)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét