Đến
nhà một người bạn, nhưng y đi vắng nên vợ tiếp. Chuyện la cà từ gia cảnh sang
thời tiết, từ sức khỏe vòng lại thói hư tật xấu của... đàn ông.
Bà
vợ kể, có lần tìm mấy quả su su để luộc ăn cho mát ruột mà không thấy. Quái lạ!
Rõ ràng cái bọc ni lông gói riêng 3 quả đã để ở góc ngăn mát tủ lạnh. Vậy mà
chả còn quả nào. Quay ra hỏi chồng thì lão buột miệng: Hình như là... chén rồi!
Chén là chén thế nào? Lão kể: Hôm trước có mấy thằng bạn nhậu, sau khi vượt qua
mốc ba chai thì thèm... hoa quả. Lục tủ lạnh chỉ có mấy quả ổi – thứ ổi lai lê
vừa to, xanh mát (thực ra là su su) – thì đem ra gọt vỏ rồi bỏ lõi như mọi lần
vợ sắp cho ăn lát xê. Thế là cả bọn chén sạch sẽ, vừa ăn vừa khen giòn, ngọt,
thơm... như ổi Găng. Thế mới lạ!
Nhớ
lại chuyện xưa, thời còn là nhóc con, đi sơ tán máy bay Mỹ tận... nước ngoài.
Vì sẵn có mối thù 1000 năm của tổ tiên truyền lại nên quyết tâm rèn luyện ý chí
phá hoại hậu phương địch. Đầu tiên là những chuyến đi săn lẻ, có nghĩa là đi
một mình. Vào những vườn cây “công xã” rộng mênh mông, không một bóng người,
thấy cam hái cam, thấy táo vặt táo, chén thoải mái... Mấy thứ trái cây này vừa
thơm vừa ngon vừa được hưởng không khí tự do... sướng ơi là sướng! Ngay cạnh
cửa trường là ngôi nhà một “Hán gian” có cây quýt sai quả. Cơm tối xong xuôi,
cầm đầu một lũ đột nhập vào vặt trụi cây quýt. Đem về nhà ngủ, chứa đầy cái
chậu nhôm để giặt quần áo. Khổ nỗi, quýt còn xanh, mùi hăng hắc nồng nặc cả mấy
dãy phòng ngủ tập thể...
Trên dòng Li Giang (Quế Lâm, Trung Quốc) |
Về
sau, do quân địch canh phòng cẩn mật nên không còn hiên ngang dũng cảm như
trước nữa. Còn nhớ trận đánh cuối cùng là vào một đêm đông lạnh lẽo, trời không
trăng không sao. Mục tiêu được xác định là vườn dưa hấu. Đội hình năm thằng
hàng dọc lùi lũi tiến vào sào huyệt của địch. Chả hiểu đám trinh sát làm việc
thế nào mà chỉ loáng cái đã thấy tiếng thì thào: Dưa hấu nhiều lắm! Cả bọn
chuẩn bị thu hoạch cả vườn mang về căn cứ thì một thằng nhanh tay đập vỡ quả
to, rồi bẻ chia cho chiến hữu. Bộ cạp làm việc hết tốc lực. Thứ nuốt vào vừa
nhạt nhẽo, hơi hăng hăng... nhưng được cái là... mát ruột. Bỗng một thằng phát
hiện ra thứ quả vừa chén là bí ngô non. Cả buổi tối ấy thế mà đen, chả tìm thấy
thứ gì ăn được nữa vì đã lọt vào mê trận của bí: bí xanh, bí đỏ...
(Tháng 02/2017)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét