Jason G Goldman BBC Future
Người ta bảo rằng con voi không bao giờ quên. Và người ta cũng thường nói rằng một trong những chức năng của ngủ là để củng cố trí nhớ. Nếu cả hai điều này đều đúng thì voi phải ngủ rất nhiều, nhưng sự thật là voi, có não lớn nhất trong các động vật có vú, chỉ ngủ hai tiếng một đêm.
Mặc dù gần như đêm
nào ta cũng ngủ, nhưng giấc ngủ cũng là một trong những khía cạnh hoạt động bị
hiểu lầm nhiều nhất. Hóa ra là rất nhiều quan niệm chung về giấc ngủ, giống như
ở thí dụ nói trên, là không đúng.
Chẳng hạn đã bao giờ
bạn nghe nói rằng do ánh sáng điện và ánh sáng yếu của mặt màn hình smartphone
mà ta nhìn vào trước khi đi ngủ làm ta ngủ được ít hơn tổ tiên săn bắt hái lượm
của chúng ta?
"Nhiều người đã
được nghe điều này rất nhiều lần trên truyền thông nên họ tin như vậy,"
Jerry Siegel, giám đốc trung tâm nghiên cứu giấc ngủ Los Angeles của Đại học California,
nói. Ông thừa nhận đó là một câu chuyện hấp dẫn, mặc dù nó có thể hoàn toàn
không đúng. "Điều rắc rối là thực sự chúng ta không có số liệu gì về việc
này," ông nói. "Máy mà ta dùng để đo giấc ngủ đã không được sáng chế
ra rất lâu sau khi sáng chế ra ánh sáng điện."
Do không thể mường
tượng được tổ tiên ta ngủ bao lâu, ông Siegel đã quyết định làm điều tốt nhất
có thể sau đây. Ông đã tới Tanzania, Namibia, và Bolivia, theo dõi các nhóm
người săn bắt hái lượm. Những người này được sinh ra trong môi trường gần nhất
với môi trường sống của tổ tiên chúng ta.
Trong suốt cuộc đời
họ, các xã hội săn bắt hái lượm đã sống và ngủ mà không có những thiết bị hiện
đại mà ta nghĩ là nó ảnh hưởng đến giấc ngủ của chúng ta. Nhiều nghìn dặm đã
cách biệt giữa hai nhóm người ở châu Phi, trong khi nhóm thứ ba là nhóm có
nguồn gốc từ một nhóm đã di cư khỏi Châu Phi, di chuyển qua châu Á, đi qua giải
đất nối Alaska, rồi sang Bắc Mỹ, xuống Nam Mỹ. Mặc dù có sự khác biệt rất lớn,
cả ba nhóm mỗi đêm đều ngủ khoảng thời gian như nhau, trung bình là 6,5 tiếng.
Theo ông Siegel, không có lý do gì để cho rằng tổ tiên ta ngủ nhiều hơn thế.
Đa số người, sống
trong xã hội hiện đại với tất cả các trang bị kỹ thuật và điện, thì thời gian
ngủ trong là khoảng từ 6 đến 8 tiêng một đêm. Do vậy, không những tổ tiên chúng
ta không ngủ nhiều hơn ta mà có thể họ còn ngủ ít hơn một số người trong chúng
ta.
Chúng ta cũng thường
ngủ thoải mái trong ngôi nhà có điều hòa nhiệt độ, trên đệm êm ái có gối mềm
mịn, ta chỉ còn lo là ai kéo dành chăn hoặc có cho con chó cưng ngủ chung hay
không. Thay vì thế, tổ tiên ta ngủ trên đá, đất hoặc cành cây, không có các đồ
tiện dụng như chăn ấm hoặc lò sưởi. Họ có thể không có rèm che để ngủ rốn thêm
khi mặt trời mọc, cũng như không thể tránh được thời tiết và côn trùng. Họ cũng
lo bị thú ăn thịt tha đi hoặc bị nhóm người đối địch tấn công trong khi họ ngủ.
Chẳng lạ gì là mỗi đêm họ chỉ ngủ được hơn 6 tiếng một chút.
Lại còn điều hoang
đường nữa về cách ngủ của tổ tiên ta là họ ngủ thành những giấc ngắn thay vì
ngủ một mạch dài. Theo ông Siegel, điều này là sai. Giả thuyết sai này là do ta
nhận thấy ở những thú cưng ta.
"Tôi nghĩ nguồn
gốc của ý kiến này là do người ta nuôi mèo và chó, và thấy chúng ngủ kiểu
đó," ông nói. Chúng ta chỉ là loài cuối cùng trong dãy các loài có xu
hướng ngủ thành một giấc dài liên tục về đêm. Đó là không kể đến vượn và khỉ,
chúng không có giấc ngủ ngày, hoặc không thỉnh thoảng thức giấc giữa ban đêm.
Nhưng, giống như loài người, điều này không thành lệ.
Thực vậy, việc
nghiên cứu nhiều nền văn hoá của Siegel cho thấy những nhóm người săn bắt hái
lượm hiện đại gần như không bao giờ ngủ ngày vào mùa đông, và chỉ ngủ ngày đôi
chút vào mùa hè, có lẽ là một biện pháp để tránh cái nóng tệ nhất vào ban ngày.
Và ngay cả như vậy, ông nói, một người trung bình chỉ ngủ ngày khoảng 5 ngày
một lần.
Nhưng có một điều
nhỏ mà những đồn đại hoang đường là đúng. Tất cả những người mà ông Siegel
nghiên cứu đều sống khá gần xích đạo. Nếu càng đi tới các vĩ tuyến cao hơn thì
đêm có thể kéo dài tới 16 tiếng về mùa đông, do vậy sống môi trường như thế có
thể làm tổ tiên ta ở Bắc Âu chia nhỏ giấc ngủ đêm vào thời gian này trong năm.
Nhưng do chúng ta đã chia mô hình ngủ theo chu kỳ tự nhiên về mùa nên ngay cả
những người ngày nay ở Bắc Âu vẫn ngủ một mạch qua đêm, có lẽ chỉ thức dậy tý
chút để qua phòng vệ sinh.
Giải quyết xong hai
chuyện hoang đường được đồn đại nhiều nhất về hoạt động ngủ, ông Siegel bây giờ
chuyển sang những câu hỏi khác, cơ bản hơn, về bản chất giấc ngủ. Vì sao ta
phải ngủ?
Nếu nó đóng vai trò
trong việc củng cố trí nhớ hoặc trong một số chức năng khác của bộ não, thì bạn
sẽ chẳng nghĩ rằng loài dơi nâu lớn sẽ ngủ tới 20 tiếng một ngày, trong khi
loài voi châu Phi lớn hơn nhiều và có nhận thức phức tạp vẫn sống bình thường
với 2 tiếng ngủ.
Thế nhưng ông Siegel
cho rằng phải chăng giấc ngủ không phải là một nhu cầu sinh học mà là cách tiến
hóa để có năng xuất tối đa. Như ông đã viết trong Nature Reviews Neuroscience
(Tạp chí Khoa học Thần kinh) năm 2009, có thể là giấc ngủ cung cấp một biện pháp
để "tăng hiệu xuất hoạt động bằng cách điều chỉnh lịch biểu và giảm sử
dụng năng lượng khi hoạt động là không có lợi."
Đó là thủ thuật
chung trong cả hai giới động vật và thực vật. Một số cây rụng lá vào mùa thu và
ngừng quang hợp mà ta có thể coi đó là một kiểu ngủ thực vật. Gấu ngủ đông vào
mùa đông, một phần là để tránh sự tiêu hao không hiệu quả năng lượng săn tìm
vào thời gian ít có thức ăn.
Những loài có vú
khác, như nhím, chuyển sang trạng thái buồn ngủ được gọi là lờ đờ, khi đó sự
chuyển hóa giảm thấp tới mức chỉ còn là hơi thở để giúp chúng sống qua được
thời kỳ khó khăn. Có lẽ giấc ngủ chỉ đơn giản là một phiên bản của chúng ta về
sự "giảm hoạt động để thích nghi" như vậy, nó cho phép ta có năng
xuất tốt vào ban ngày đồng thời tránh sự gắng quá sức (và bị nguy hiểm vì thú
dữ như thời xưa) về ban đêm, trong khi vẫn có thể thức dậy một cách dễ dàng nếu
cần.
Hoặc là, hiểu một
cách khác, có thể đó là sự lười biếng có chọn lọc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét