Một người đàn ông bị lạc giữa một sa mạc rộng lớn.
Ông mệt lả và khát khô, sẵn sàng đánh đổi bất kỳ cái gì chỉ để lấy một ngụm
nước mát.
Đi mãi đi
mãi, đến khi đôi chân của ông đã sưng lên nhức nhối, ông thấy 1 căn lều: cũ,
rách nát, không cửa sổ.
Ông nhìn quanh căn lều và thấy ở 1 góc tối, có 1 cái bơm nước cũ và gỉ sét. Tất cả trở nên lu mờ đi bên cạnh cái bơm nước,
người đàn ông vội vã bước tới, vịn chặt vào tay cầm, ra sức bơm. Nhưng không có
1 giọt nước nào chảy ra cả.
Thất vọng, người đàn ông lại nhìn quanh căn lều. Lúc
này, ông mới để ý thấy 1 cái bình nhỏ. Phủi sạch bụi cát trên bình, ông đọc
được dòng chữ nguệch ngoạc viết bằng cách lấy viên đá cào lên: “Hãy đổ hết nước
trong bình vào cái bơm. Và trước khi đi, hãy nhớ đổ nước đầy lại vào chiếc
bình này”.
Người đàn ông bật cái nắp bình ra, và đúng thật,
trong bình đầy nước mát. Bỗng nhiên, người đàn ông rơi vào 1 tình thế lưỡng lự.
Nếu ông uống ngay chỗ nước trong bình, chắc chắn ông có thể sống sót. Nhưng nếu
ông đổ hết nước vào cái bơm cũ gỉ, có thể nó sẽ bơm được nước trong lành từ sâu
trong lòng đất - rất nhiều nước.
Ông cân nhắc khả năng của cả hai sự lựa chọn: nên
mạo hiểm rót nước vào bơm để có nguồn nước trong lành hay uống nước trong
cái bình cũ và coi như không đọc được lời chỉ dẫn? Dù sao, lời chỉ dẫn không
biết đã ở đó bao lâu rồi và không biết có còn chính xác nữa không...
Nhưng rồi cuối cùng, ông cũng quyết định rót hết
nước vào cái bơm. Rồi ông tiếp tục nhấn mạnh cái cần của bơm, một lần,
hai lần… chẳng có gì xảy ra cả! Tuy hoảng hốt, nhưng nếu dừng lại, ông sẽ không
còn một nguồn hy vọng nào nữa, nên người đàn ông kiên trì bơm lên xuống, lần
nữa, lần nữa… nước mát và trong lành bắt đầu chảy ra từ cái bơm tay cũ kỹ.
Người đàn ông vội vã hứng nước và uống.
Rồi ông hứng đầy bình, dành cho người nào đó có thể
không may mắn bị lạc đường như ông và sẽ đến đây. Ông đậy nắp bình, rồi viết
thêm 1 câu dưới dòng chữ có sẵn trên bình: “Hãy làm theo chỉ dẫn. Bạn phải cho trước khi bạn có thể
nhận”.
Cho và nhận .Được và mất .Đừng hỏi tổ quốc cho ta gì và hãy tự hỏi ta đã làm gì cho tổ quốc ? Ta đã có gì để cho và cho AI đây ?còn nhận thì cứ cho đi đã rồi nên QUÊN thì tốt nhất
Trả lờiXóaHi!HI!Hi!
"Có một bài ca không bao giờ quên" .Làm sao mà quên được cái đã cho và đã nhận ?Thôi thì ta theo chủ nghĩa AQ vậy không cho và chẳng nhận nữa là xong ! Tự bằng lòng với mình vậy bởi cho và nhận của AI đâu có dễ
Trả lờiXóaHội K16A CTM ĐHBK
Cho và nhận phải đặt vào hoàn cảnh nào mới thấy hết được ý nghĩa của nó .Mong sao mình đừng bao giờ lạc vào sa mạc rộng lớn để thể hiện như người đàn ông trên .Vậy nhưng trong chúng ta có ai được biết sa mạc và cuộc sống ở đó là gì chưa ?Hội ta có sẵn sàng làm tua du lịch đi chơi sa mạc không?
Trả lờiXóaThằng này bây giờ đi đâu được mà cao giọng? Ở nhà mà giặt tã cho... cháu!
XóaThật hạnh phúc được có cháu mà là đồ ngoại đó để mà phục vụ .Khi nào bạn có cháu nhất là đồ ngoại hoặc "đồ nội chất lượng cao 'mới hiểu được Không tin cứ hỏi BĐT,Trí,Đạt rồi Đại Tứ ,Dung ...là hiểu ngay
Trả lờiXóaChán cho những thằng chưa có cháu nên không hiểu được cảm giác của sự sung sướng! Ha! Ha!
Trả lờiXóa