Thứ Tư, 27 tháng 5, 2020

Chọn thầu


Già rồi nhưng còn ham bon chen, đầu tư cái căn phòng xinh xỉnh xình xinh. Chả biết thằng chó nào bán vung vãi cái số điện thoại cục gạch mà suốt ngày ra rả rao vặt. Nào là em Huệ, em Dịu, em Hương... Anh ơi! Nhà mình đã có ai làm ABC chưa? Em gọi cho anh để.... Mỗi khi cục gạch rú còi, vợ lại riết róng: Gái gọi kìa!


Các bản vẽ nội thất màu sắc tươi rói, chi tiết đến từng xăng-ti-mét, toàn đồ đạc sang trọng, long lanh... tới tấp gửi đến kèm theo ân huệ “miễn phí”. Căn phòng nhà tập thể bé tý mà nom như cung điện của các ông Hoàng bà Chúa. Xem vài cái hình vẽ là thấy ngay sự nhặt nhạnh sao chép. Chỉ sau vài phút ngâm cứu, đầu óc bị “tẩu hỏa nhập ma”, lẫn lộn hết cả những là Kim Oanh, Hoàng Yến, Thanh Trà... và cũng chả biết chọn em nào.


Với tác phong của các nhà lãnh đạo xưa nay là phải sâu sát quần chúng, bắt đầu thâm nhập thực tế, đến tất cả các văn phòng thiết kế và nhà xưởng. Lúc thì văn phòng ở ghế đá vườn hoa hoặc mái hiên đầu hồi trước cửa toilet. Sang trọng hơn một chút thì được ghé đít trên cái ghế trong quán cà phê, vừa nhấm nháp vừa khua môi múa mép. Nhà xưởng thì chỉ trên giấy thôi, chứ thực chất là các căn hộ đang được thi công, khi vào xem phải xin phép chủ nhà...

Đến phần thương thảo thì hầu như các ý định cắt bớt hạng mục công trình của chủ đầu tư đều bị bác bỏ với lý do để đảm bảo tính thẩm mỹ và đồng bộ trong kiến trúc, thậm chí có lúc bị mắng là lão nhà quê, chả hiểu đếch gì sang trọng với nghệ thuật tân cổ điển... Nhưng choáng nhất là những tính toán về giá cả. Hầu như sau khi chốt hạng mục thì các nhà thầu đều nhất loạt giảm giá, từ 5 đến 20%, ngoài ra còn tặng com-bô, nghĩa là thêm vô số những hàng hóa nhập khẩu từ Âu-Mỹ, trị giá nhiều chục triệu.

Sau nhiều ngày lê la công trường, trong tư thế chuẩn bị hạ bút ký hợp đồng với em Thu Huyền với cú chốt khiều chân dưới gầm bàn đầy ẩn ý thì... mót đái. Vòng ra phía sau nhà, va ngay phải một bóng to đen hôi rình từ trong toilet chạy ra. Thằng cu kéo cái khẩu trang nhem nhuốc ra: Iem xin lôi bac, iem vôi qua! Do nhiều năm ở Sơn Tây, nên khẳng định ngay chú mày là dân Thạch Thất. Quên cả đái, hỏi luôn: Mày làm gì ở đây? Iem đang lắp cái bếp cho nhà cô Tú. Không cần quan tâm tú tiếc gì cả, theo nó vào căn hộ đang ầm ỹ tiếng máy khoan, máy cưa... Và việc gì đến thì phải đến thôi!

Vào lúc đêm hôm khuya khoắt, tiếng nhỏ nhẹ của Huyền: Anh cho em rút kinh nghiệm, anh nhé! Hàng họ của em chưa bắt mắt hay cách chăm sóc của em chưa nhiệt tình để làm anh hài lòng, hay chỗ nào của em anh chưa nhìn rõ... Anh?

Tút, tút, tút...

(Tháng 5/2020)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét